Tuesday, May 8, 2018

MỐI TÌNH ĐẦU


Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và văn bản


Tháng bảy trời nóng điên đảo. Mới sáu giờ sáng mà nắng đã vàng như rót mật lấp lánh những con đường .Chậm rãi dong xe qua từng con đường quen thuộc chẳng phải vì nhàn tản mà là vì một lý do quen thuộc củ chuối: đường tắc . Ở cái xứ sở thần tiên này thì cái câu chuyện tắc đường nó đã thành một nhu cầu quen thuộc và tao nhã giống như cơm ăn ngày ba bữa vậy. Có điều sao hôm nay người ngợm ở đâu ra mà đông thế không biết. Cái lòng đường vốn đã bé tý tẹo nay được nêm chặt người nên càng tắc thảm hại. Người chợt nhớ ra hôm nay là ngày bọn trẻ mầm non tương lai của đất nước lều chõng đi thi . Ôi dào thi với chả cử ! Cả một cái xã hội đông nhung nhúc vậy mà đứa nào cũng cử nhân này cử nhân nọ thì lấy đâu ra thằng làm ? Nhìn thằng nhóc kính cận bên cạnh balo túi xách lỉnh kỉnh mà ôi chao nhớ ngày xưa quá , vậy là đã qua hai mươi mùa lá rụng rồi cơ đấy người ạ.


Ngày ấy người đẹp và tinh khôi lắm . Chân học trò thư sinh trong sáng mà giản dị .Bài học đạo đức vẫn còn thơm lừng trên từng trang giấy trắng lung linh .Hồi đó người bị pa ma nhồi sọ những tư tưởng kì dị kiểu như tình dục là xấu xa còn tình yêu tuổi ô mai là tội lỗi ?Học và học. Đó là nhiệm vụ tối thượng và thiêng liêng đối với các ông người đang ở tuổi lỡ cỡ dở hơi ăn cám hấp . Hồi đó nhìn gái tuổi trăng non cũng thèm muốn và khát khao lắm nhưng vì cái lí tưởng học hành chết tiệt kia nó kìm hãm , ràng buộc như một thứ tơ nhện vô hình bền chắc một cách quái ác. Đi qua những tháng năm tuổi học trò người cũng như một anh lái xe ngây ngô trên đại lộ học hành , biết bao nhiêu chiếc xe xinh xắn bật đèn xanh xin lái vậy mà chàng lái cứ hờ hững đi qua một cách ngu dốt và thiển cận. Trong số đó mình nhớ nhất một nàng . Chân thành mà đắng cay , dịu ngọt và xấu xa.


Nàng đẹp lắm. Thân hình đầy đặn nở nang của thiếu nữ 16, suối tóc dài óng ả trên tấm lưng thon.Đôi mắt ngời sáng lấp lánh trên khuôn mặt bầu bĩnh . Tuổi xuân má đỏ môi hồng nàng giống như một bông hoa phù dung đầy ma mị quyến rũ lòng người . Nói không ngoa chứ các em hoa hậu bây giờ cũng chỉ đáng xách dép cho nàng nếu nói về sắc đẹp. Hồi đó mình học chung với nàng trong một lớp luyện thi .Tất nhiên mình cũng thích nàng , vì nàng đẹp. Thằng đàn ông nào chả thế . Cho đến một ngày đẹp trời , mình phát hiện ra một điều thú vị là dường như nàng cũng có cảm tình với mình thì phải.Cũng phải nói qua một chút về ông người lúc ấy.Ông ý dù ngày xưa hay bây giờ vẫn còn nguyên vẹn phẩm chất của một Gentleman thứ thiệt : lịch lãm ,sách vở, lạnh lùng và khó hiểu.Gần gũi mà xa cách. Lãng mạn mà tinh tế , kiến thức một bồ lủng củng nào là kinh tế , chính trị , tôn giáo , văn hóa , con người ....Ông ý lúc nào cũng vậy , kiêu ngạo nhưng vô cùng khiêm tốn.Cô độc và đáng thương.Các ông người thuộc cung thiên bình thường có tính cách rất đặc trưng ,đó là hai tính cách trong một con người.Ông ý bình thường cũng xôi thịt và trần tục rất cũng như cuộc đời vậy. Tuy nhiên nửa phần hồn còn lại cư ngụ ở một thế giới rất riêng , rất xa rời thực tế.Đó cũng chính là bi kịch nơi cuộc đời mỗi ông người chót mang trong mình sinh mệnh như thế.


Với từng ấy phẩm chất thì việc ông ý lọt vào mắt xanh của nàng cũng là lẽ tất nhiên. Được người đẹp chiếu cố bản thân người cũng thấy vui vui và hãnh diện , khi đó một tuần chỉ mong đến hai ngày đi học thêm để được ngắm nàng mà thôi.Người khi đó nhát gái lắm và lại bị xiềng xích về vấn đề tư tưởng cho nên mọi vấn đề chả đến đâu vào đâu cả.Nàng chủ động tấn công chàng như một ông rắn thôi miên ông chuột nhút nhát tội nghiệp.Nàng hay chọn chỗ ngồi sau lưng chàng và hay chơi trò dùng bút để vẽ vào lưng áo trắng học trò của ông ý những hình thù đại loại như là hai cái trái tim lồng vào nhau hay đôi khi là những dòng chữ sến kiểu như I love you tiếng ăng lê chẳng hạn.Đến đây thì các bạn hẳn sẽ có đôi chút thắc mắc là tại sao nàng đi học mà lại mất tập trung kiểu tâm hồn treo ngược cành cây như vậy?Xin thưa với các bạn là hồi ấy đi học ở lò luyện thi nó là một cái mốt của học sinh thời bấy giờ .Không đi học lò thì quả là không hâm thì cũng dạng lười chảy thây theo đánh giá của số đông a dua.Nàng đi học lò có lẽ cũng vì lí do như vậy chứ gái đẹp như nàng thì học hành thế quái nào được ?Một bước chân ra đường đã có hàng trăm con mắt si mê dõi theo từ thằng non tơ cho đến thằng đầu hai thứ tóc vợ con một bầy.Túm lại là người như nàng không phù hợp với nghiệp đèn sách vớ vẩn.Mỗi lần bị nàng vẽ vào áo như thế làm ông người khổ khổ là , về nhà phải lén lút dấu pama dùng thuốc tẩy tiệt những mầm mống tư tưởng- không- phù -hợp.Khổ như vậy nhưng ông ý vui rất .Mịa đúng là giống đàn bà tuyền hành hạ đàn ông đủ kiểu thế mà các ông giời vẫn cảm thấy sung sướng thế mới lạ cho cái kiếp con người.


Mọi chuyện cứ êm đềm như thế nếu không có sự xuất hiện của kẻ thứ ba.Lại nói thêm về kẻ thứ ba này , ông ý là bạn khá thân của người dù hai thằng chả giống nhau tý gì sất.Nếu như người là một chân thư sinh hào hoa phong nhã kiểu sách vở thì ông ý lại là một chân xôi – thịt (theo từ điển của người ) con nhà giàu , đầy vật chất kiểu công tử bột , mù tịt về kiến thức đa chiều , thơ văn , nhạc họa , triết học đối với ông ý là những thứ gì đó rất xa xôi và kì cục.Tất nhiên ông ý học dốt rất.Ông ý cũng đi học lò cùng với người như một cái mốt thời thượng của học sinh lúc đó nhưng kì vọng đỗ đạt trong học hành của ông ý gần như về số mo.Việc ông ý đỗ đạt chắc cũng to lớn và hoành tráng giống như Neil armstrong đặt chân lên sao Hỏa vậy . Ông ý đi học lò với người chỉ vì hai mục đích chính : theo mốt và chim gái.


Nói về chuyện chim gái người phải gọi ông ý bằng cụ không ngoa. Ông ý tuy dốt rất nhưng được cái đẹp trai cao to , nhà khá giả nên trên người tuyền những thứ xa xỉ phẩm các em gái nhìn thấy đã mê li. Ông ý lại được cái giọng hát hay trời phú tuyền hát những nhạc phẩm sến sến dở hơi đang là thời thượng khi đó như kiếp ve sầu hay tình đơn phương đơn chiếc cái khỉ gì gì đó làm các em gái xúc động đậy cái tâm hồn.Nói túm lại , ông ý là mẫu người sinh ra để trở thành kẻ - chim – gái –chuyên- nghiệp.


Vì là bạn của người và đi học cùng lò luyện với người nên tất nhiên ông ý cũng phát hiện ra nàng.Có điều người dấu tiệt ông ý câu chuyện lãng mạn giữa người và nàng.Trong thâm tâm người mang một nỗi sợ hãi viển vông chỉ mong sao thằng chim – gái – chuyên –nghiệp đừng để ý đến nàng mà thôi. Thế rồi nỗi lo đó thành sự thật hiển hiện ngay trước mắt. Một ngày xấu trời thằng ôn dịch nó vỗ vai người thì thầm : Này giáo sư(nick name của người thuở học trò) , mày có thấy con bé hay đi chiếc xe đạp màu tím không? Người hờ hững gật đầu mà bụng chột dạ. Nó tiếp : Con bé đẹp quá mày ạ ? Người nín thở. Tao sẽ cưa nó bằng được.Nó chốt một câu chắc nịch như đinh đóng cột gỗ lim. Người chết điếng người hai tai như ù đi như đứng bên cạnh cái cối xay lúa to đùng . Sau đó người tự trấn an bản thân mình rằng trái tim của nàng đã thuộc về mình rồi còn gì , nàng sẽ chẳng thèm để ý đến thằng ôn dịch đó đâu ? Hít một hơi dài đầy lồng ngực người đã bình tâm vui vẻ trở lại . Ôi nàng là niềm tin và hy vọng , thiên thần bé bỏng của tôi !


Người vỗ vai lại ngược ông ý một cách đầy vui vẻ và đầy kiêu hãnh : Ừa mày thử đi , biết đâu nó lại thích mày thì sao? Chúc may mắn thằng em nhé.Thằng ôn nhăn răng cười khì khì trông rõ là khả ố. Đúng là cái đồ hậu duệ của Sở Khanh chính hiệu .

Thế rồi nó triển khai chiến dịch tiếp cận nàng một cách rầm rộ và quy mô chả khác gì chiến tranh đặc biệt vậy. Đầu tiên là lân la chiếm chỗ ngồi cạnh nàng , rồi bắt chuyện làm quen.Rồi mỗi khi tan lớp nó lại kè kè cái xe đạp xịn bóng nhoáng theo đuôi nàng . Nàng cũng vui vẻ chấp nhận nó là bạn trong khi ông người thì thấy lòng bất an một nỗi lo ngay ngáy.Bẵng đi một thời gian nàng vẫn giữ khoảng cách nhất định với kẻ - chim – gái – chuyên –nghiệp làm người cũng đỡ lo dù cho mối quan tâm của nàng dành cho người không còn được như trước.Cho đến một ngày thằng ôn dịch nó lại vỗ vai người thì thầm : Tao chuẩn bị ra đòn quyết định mày ạ! Người toát cả mồ hôi lạnh. Lần này người lo lắng thật sự .


Thằng ôn dịch nó ra đòn cuối cùng vô cùng hiểm ác và thâm độc vì nó đánh trúng vào chỗ nhược tiểu cố hữu của đàn bà . Thường thì đại đa số các chị các cô đều phải gục ngã trước đòn đánh quá tinh vi này mà không chút kháng cự hoặc kháng cự rất yếu ớt.Tuy nhiên tuyệt chiêu này không phải ông người tuổi ô mai nào cũng thực hiện được vì điều kiện khách quan không cho phép .Chỉ có những kẻ giống như kẻ - chim – gái – chuyên –nghiệp có đầy đủ điều kiện mới có thể thi triển được loại chiêu thức cửu âm chân kinh này.Nói như vậy để các bạn dễ hình dung được mức độ gian khó và vất vả của biển rộng võ học mênh mông dường nào.Trở lại vấn đề chính , thằng ôn dịch nó đã làm gì ? Nó tặng cho nàng một món quà làm cho nàng sung sướng ngất ngây. Miệng nàng rạng rỡ. Mắt nàng long lanh. Đó là một chiếc máy quay đĩa cầm tay hiệu Sony chính gốc. Nói đến đây chắc nhiều bạn trẻ phì cười vì nó là món đồ quá vặt vãnh phải không? Xin lỗi các bạn đó là chuyện bây giờ chứ các bạn lấy đồng hồ dùng tay ngược chiếc kim lại khoảng vài nghìn ngày hoặc mấy chục triệu phút để quay lại thời điểm hai mươi năm về trước , nó là món đồ rất xa xỉ và là niềm mơ ước của giới trẻ lúc bấy giờ. Người cũng mơ ước có một món đồ như vậy mà chỉ dám chép miệng thở dài khi nhìn thấy giá tiền ông cụ niêm yết của ông ý.Thật đúng là đời đếch như mơ.


Thế rồi chuyện gì đến cũng đã phải đến . Một ngày đẹp trời nắng lung linh rạng ngời những áng mây màu bạc trôi lơ lửng vô định , sân trường rực rỡ một màu hoa đỏ những khát khao ,thằng ôn dịch lại vỗ vai người một cách đầy thân mật : Giáo sư ạ , cô nàng mắt biếc đã đổ tao rồi mày ạ, hôm trước vào công viên tao tóm gọn nó trong lòng rồi hôn lên đôi mắt của nó , ban đầu nó cố chống cự nhưng một khi đã vào tay tao thì chả con mồi nào thoát ra được ?


Nó ngửa mặt lên trời cười hô hố đầy khả ố. Người đi bên cạnh nó mà lòng đau như cắt, cổ họng như nghẹn ứ lại như có đứa nhét đầy đất vào cuống họng. Vậy đó các bạn ạ , tình cảm nàng dành cho tôi không đủ lớn và bền vững trong khi tôi lại quá nhu nhược và ngốc nghếch.Tôi đã thua thảm hại trong cuộc chiến tình trường đầu tiên trong đời và nghiệt ngã thay , lại thua thảm trong tay chính thằng bạn ngốc xít ( đấy là theo tôi nghĩ về nó) của mình.Nàng đã để lại trong tâm hồn non nớt của tôi khi ấy một vết thương lớn chẳng thể nào chữa lành được nữa.Đó cũng là dấu hiệu báo trước về một tương lai đầy bão tố chờ đợi tôi ở phía trước nơi mà trái tim tôi dần chi chít những vết thương do phụ nữ gây ra một cách đầy tàn nhẫn và thản nhiên .Cũng kể từ đó tôi mất dần niềm tin vào phụ nữ , vào tâm hồn con người để rồi từ một chân thư sinh trong sáng và thánh thiện , tôi dần trở thành một kẻ lãng tử cô độc luôn nhìn cuộc đời , nhìn con người với con mắt phủ một màu xám tăm tối đầy mệt mỏi giống như nhân vật Lý Tầm Hoan trong chuyện võ hiệp của Cổ Long vậy.


Nàng có xứng đáng để tôi phải hi sinh như vậy?Tất nhiên là không rồi.Chỉ có tính ích kỉ và lòng thù hận của con người mới khiến người ta biến đổi kinh hồn như thế.Thời gian trôi qua dần chữa lành những vết thương như giọt nước dần mài mòn tảng đá, người cũng đã bình tâm lại dần.Mối tình giữa mắt biếc với lại thằng bạn cũng chả kéo dài được lâu. Một phần vì kẻ - chim – gái – chuyên –nghiệp luôn thích cái mới lạ , phần còn lại thật bất ngờ là chính hắn cũng cảm thấy mệt mỏi vì yêu mắt biếc.Người hỏi tại sao mày chán ? Nó thật thà khai báo rằng tuy nàng đã chấp nhận yêu ông ý nhưng có điều nàng hay khóc. Người hỏi tại sao nàng khóc? Nó bảo rằng nàng khóc vì các anh tình cũ . Hóa ra là nàng trước khi nhận lời ông ý thì đã hứa hẹn à ơi với các ông giời nào đó , có ông ở tận tít bên trời tây xa xôi nào đó cũng.Rồi vì nàng , họ khóc và theo chiều ngược lại , nàng cũng khóc, vì họ.


Mười năm sau.


Người trở thành một kiến trúc sư chuyên làm đẹp cho đời. Nói thế cho nó văn hoa một tý chứ thực ra cái nghề đó cũng giống như cave hạng sang chuyên phục vụ bọn giàu có trong xã hội chứ nghèo thì không có cửa cho đây phục vụ nhé.Nghèo có tiền đếch.Mà không có tiền thì lấy đâu ra thứ để đám anh em người mần ăn? Người trở về quê hương tìm lại người em gái tình đầu cay đắng và xót xa.Nghe nói sau khi học hết phổ thông nàng đã lấy chồng , một anh chồng giàu có thiếu gia đúng nghĩa. Đám cưới của nàng to nhất phố huyện ô tô lên xuống dập dìu. Nghe vậy mình cũng mừng cho nàng vì dù sao vẫn còn vương vấn chút tình cũ.Nay mình muốn tìm lại nàng để có chút gì đó hoài niệm một thời đã qua.Được mọi người chỉ chỗ mình tìm đến địa chỉ nhà nàng , thật bất ngờ là nơi nàng ở không phải là dinh cơ giàu sang, ô tô và chó becgie đi đâu mất chả rõ , chỉ thấy trước mắt mình là một quán tạp hóa kiêm tiệm may nho nhỏ , nàng xuất hiện trước mặt với dáng vẻ mệt mỏi , âu sầu và than ôi, nhan sắc diễm lệ ngày xưa đâu còn nữa ! Nàng nhìn tôi chết lặng , nơi khóe mắt có cái gì đó long lanh, dường như là nước mắt. Nước mắt hoa hồng.


Giọt sương long lanh long lanh

Khẽ trở mình nơi bông hoa tàn úa

Gió hiền hòa ôm cánh hoa lay động

Khẽ thở dài tiếc tháng ngày đã qua


Ps: Kẻ - chim – gái – chuyên –nghiệp vì học hành dốt rất nên đã trở thành Hugo –người bảo vệ nhân dân. Sứ giả của thần công lý.





No comments:

Post a Comment