Tuesday, May 8, 2018

Hãy mang em đến ngày mai

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và đại dương
Quê Người là một cái phố huyện nghèo bé tý tỵ. Chả biết những nơi khác đổi mới ra sao chứ cái nơi Người sinh ra và lớn lên èo uột , oằn mình trong vất vả này bao năm qua nó vẫn y nguyên như thế chả đổi thay gì sất.Vẫn từng ấy cái nóc nhà , một cái chợ phiên cũ kĩ đã có lịch sử từ lâu đời và chủ nhân của chúng , những tiểu thị dân kiểu mẫu với đầy đủ các phẩm chất tốt đẹp vốn có có như tham lam , cơ hội , rởm đời và ti tiện , xảo trá , mánh mung , vẫn vậy. Ở cái xứ sở nửa thành thị nửa thôn quê này thì mọi câu chuyện hay ho đều được truyền mồm rất nhanh và để rồi qua mỗi một cái mồm nó lại được đính chính , cải biên rồi nâng tầm nghệ thuật trở nên rất đặc sắc.Những người dân đáng yêu của con phố thật sự là những nhà làm nghệ thuật vĩ đại , họ có thể biến một câu chuyện từ bi kịch đau thương trở thành hài kịch cười chảy nước mắt một cách tài tình và ngược lại . Vì thế bạn đừng ngạc nhiên nếu bạn tự nhiên thấy mình trở nên lố bịch , bỉ ổi và đê tiện nếu vô tình ghé thăm khu phố của chúng tôi – nơi mà các anh nhà báo chuyên viết lá cải mỹ miều có lẽ cũng còn phải học hỏi nhiều để tay nghề mị dân ngày càng trở nên sắc sảo.
Cạnh nhà Người là nhà lão Ốc. Cái lão này hơi chập cheng mát dây một tý và nói như đồng bào quê tôi thì lão là cái dạng hâm ăn người . Lão tuy hâm nhưng chả đứa nào xơ múi được từ lão một xu một hào nào cả mà toàn ngược lại thế mới tài tài là.Nhà lão cũng như bao gia đình khác , thuộc dạng tiểu thị dân buôn bán nhỏ xen lẫn công chức . Vợ lão tên Thị Hát vốn già hơn lão mấy tuổi , là giáo viên nhưng do xấu gái nên chả ma nào thèm nên đành kết tóc se tơ với chàng hâm có tiếng khi ấy. Thị vốn đảm và đanh đá không ai bằng. Một mình thị quần quật nuôi và hành hạ đủ một chồng , hai con , bốn lợn. Thằng con đầu tên Cả Phồng , thằng nầy hồi bé vốn ốm yếu kinh niên , gầy rộc nom rõ chán ấy vậy mà khi lớn lên như có phép thần diệu , nó trở thành một thanh niên tráng kiện cao trên mét tám mà lại đẹp trai rất nom như tài tử Hàn Quốc Kim cung quăng gì gì đó chả nhớ vậy. Thằng nầy được bố mẹ nó chiều rất , bao nhiêu tài lực đều dồn hết cho ông con ăn học và sắm sửa phụ tùng linh kiện. Được cái ông giời cũng chiều lòng người , cả Phồng tuy mải chơi nhưng cũng không quên nghĩa vụ học hành , nó cũng có chí tiến thủ lắm chớ bộ. Bố mẹ nó được thể khoe con cái vung giời vung đất.
Ngày cả Phồng đỗ đại học bách khoa gì gì đó gớm cả nhà mổ gà mổ lợn mời cả xóm đến ăn mừng . Ai cũng mừng cho cháu đường công danh sự nghiệp có khởi đầu xán lạn. Khăn gói quả mướp lên kinh kì du học , cả Phồng quyết không phụ công mong mỏi của gia đình nên ra sức học hỏi , ăn chơi theo đúng phẩm chất quý tử mà bố mẹ kì vọng nơi cậu và thành quả thường được phản ánh bằng những tin nhắn nhủ nhà gửi tiền lên trang trải và vẻ mặt vừa ngao ngán vừa tự phụ của hai ông bà mỗi khi bộc bạch chuyện con cái với hàng xóm láng giềng : Đấy các bác xem , thằng con nhà tôi nuôi nó ăn học tốn kém phải bằng hai bằng ba đứa khác, khổ thế đấy các bác ợ!
Vì vốn đẹp trai cao to lại phong độ , ăn chơi nên cả Phồng được khối cô nàng sinh viên đồng trang lứa quan tâm tán tỉnh .Những chuyện giai gái diễm tình ong ve bướm lượn nó thường đem khoe với bạn bè như những chiến tích bất hảo vậy. Cùng lớp đại học với nó có một nàng , tên A Hoa , cũng thích nó rất . A Hoa vốn xuất thân bần nông chính gốc nhà cư ngụ ở một xó xỉnh nào đó ở chân cầu LB , gia cảnh tương đối vất vả khi ba mẹ hành nghề bán than quanh năm đầu tắt mặt tối trong cái sự đen nhẻm như đời . Nàng tên Hoa nhưng cái tên chả khớp với cái người –nàng vốn thấp lùn , khuôn hình không xấu nhưng nom đậm chất cục mịch quê mùa dẫu có phấn son cũng chả thể nào khỏa lấp đi hình hài xuất thân của nàng được. Đặt A Hoa bên cạnh Cả Phồng thì cũng giống như người họa sĩ vẽ một bức tranh dùng thủ pháp tương phản có điều hơi quá tay một tý vậy.A Hoa thích cả Phồng lắm và theo đuổi nó riết . Cả Phồng tất nhiên , nó chằng thể nào thích một cô bé như vậy dù nàng có tốt tính thế nào đi nữa . Tuy không thích A Hoa nhưng nó cũng chẳng nỡ từ chối những sự quan tâm chăm sóc của A Hoa dành cho nó thậm chí còn lấy điều đó để hãnh diện với bạn bè. Cái giống đàn ông nó thế , luôn tham lam và ngu ngốc một cách thiển cận.
Một tối đẹp giời cả Phồng mời Người đi nhậu nhẹt . Hai anh em chọn ngay một quán cầy tơ có tiếng đất Hà thành làm chốn đặt mông . Chén thịt cầy là một thú vui tao nhã thi vị một cách rất trần tục .Người đang trong tâm trạng cô đơn , cuộc đời chả có đếch gì vui ngoài cái thú nhậu nhẹt nên nó rủ phát đi luôn. Hai thằng cắn chó bú diệu say sưa say sưa. Đang hứng chí chém gió loạn xạ , bốc phét vung giời bỗng cả Phồng tỏ ra vẻ nghiêm trọng biểu : bác tinh hoa một đời ,em có việc này muốn hỏi ý kiến bác ? Người hỏi việc gì thế. Nó biểu : em làm con a hoa có thai rồi bác ợ ! Hai tháng rồi.Người biểu thế chú tính sao , đang học hành chưa nên thân cớ sao lại mua dây buộc mình?Nó thật thà khai báo rằng hôm đó tụi lớp đại học của nó đi Đồ Sơn cắm trại tắm biển , nam thanh nữ tú vui vẻ gần gũi , tuổi thanh xuân sức trẻ hừng hực lại thêm tý anh diệu vào , trong một cái khung cảnh lãng mạn trăng thánh gió mát , sóng biển dạt dào đã khiến cu cậu nổi hứng sinh tình cảm gần gũi vợ chồng.Người gật gù , vậy là do anh diệu ? Nó nuốt chén diệu cái ực , nhăn mặt thở dài , vâng, do anh diệu . Người biểu , thế là đời chú xuống dốc không phanh rồi , thế ông bà bô ở nhà đã biết chưa ? Nó biểu , em đang tính tuần kế đưa con A Hoa về nhà nói rõ sự tình với các cụ , xin các cụ đồng tình chấp thuận cho em và nó làm đám cưới anh ợ ! Mình nam tử vịt đầu đội nón bảo hiểm chân đạp dép, đã lỡ gây ra hậu quả thì phải can đảm đứng ra mà nhận thôi phải không bác ? Người gật gù , chú làm thế đúng mịa nó rồi còn gì nữa , còn phải hỏi anh làm gì .Anh cứ tưởng chú hãm nhưng hóa ra chú cũng là một hảo đực rựa đấy chứ . Anh khen!Nào anh em ta uống vì cái sự hảo đực rựa muôn năm !
Bẵng đi một thời gian lâu lâu Người mải công chuyện đong xiền nên quên bẵng câu chuyện của cả Phồng. Một hôm về thăm nhà má kể , thằng cả Phồng tha con a Hoa về ra mắt , ông bà già nhà nó như có sét đánh ngang tai , sốc toàn tập.Sau khi toàn tâm toàn trí rủa xả mắng nhiếc thằng con trời đánh không tiếc lời trái ngang , hai ông mụ bắt đầu săm soi con A Hoa từng mm một .Thị Hát dòm a Hoa lom lom như dòm sinh vật lạ rồi kéo thằng cả Phồng lại thầm thì : Mầy có mắt không đấy hả thằng kia ? Đã trót lăng nhăng thì chọn đứa nó tươm tất một tý chứ con nầy nó xấu gái thế mà mầy cũng... Cả Phồng thở dài , nói : con yêu nó thực lòng , con người quan trọng ở cái tính nết ? Lão Ốc biểu , mầy đúng thằng hâm, hấp nặng con à. Sau khi nghe a Hoa tường thuật lại gia cảnh , mắt hai ông mụ càng lúc càng tròn xoe xô nếp nhăn trên trán thêm một nhiều hơn. Rồi hai ông mụ dắt nhau vào buồng họp kín lâu rất lâu. Sau khi đồng thuận cho ra được cái kết quả cuối cùng hai ông mụ ra trịnh trọng bảo với hai đứa nhỏ rằng : Thôi chúng mầy đã trót với nhau rồi thì bố mẹ cũng chấp thuận tình cảm của hai đứa , có điều cả hai còn đi học nên cái thai kia phải phá đi , để còn tập trung vào học hành. Khi nào ra trường có công ăn việc làm đàng hoàng rồi chúng tao sẽ cho cưới . A Hoa ưng thuận. Thế là mọi chuyện được giải quyết xong xuôi . Người biểu , mịa thế hóa ra hòa cả làng à. Chỉ tội cho cái sinh linh bé nhỏ kia chưa kịp thành hình thì đã bị ông bà bố mẹ nhẫn tâm giết bỏ một cách không thương tiếc.Haiz
Rồi cũng đến ngày cả Phồng ra trường , ngày tốt nghiệp nó mời Người đến bú diệu ăn mừng với nó và đám bạn bè nó , đám kĩ sư mới ra ràng còn hôi sữa. Được anh diệu cổ vũ nhiệt tình , chúng nó chúc nhau lên mây với bao tương lai hoài bão sáng lạn ở phái trước , người phì cười cũng a dua với chúng. Người trịnh trọng nâng ly cụng với cả Phồng , giọng chân tình : anh thấy mầy học đếch gì mà lâu thế , bẩy tám năm giời mới ra đời , mà đếu gì đến hai cái bằng đại học tài tài là , thôi chúc chú hóa rồng nhế ! chúc cô a Hoa việc làm suôn sẻ ! Thằng cả Phồng nhăn răng cười khì nói : hai bằng cho chắc bác ợ ?
Thế nhưng đời đếch như mơ . Đúng vào thời điểm khó khăn , ngân sách đổ vỡ , nền kinh tế bong bóng vỡ tan suy sụp bế tắc không có lối thoát , doanh nghiệp đua nhau phá sản dắt tay nhau xuống hố cả nút , cả Phồng cầm trong tay hai bằng đại học danh giá mà chả kiếm đâu ra nổi một chỗ làm đàng hoàng tươm tất. Chật vật mãi Cả Phồng mới kiếm được một chỗ làm tạm trong một cửa hàng bán điện thoại di động . Nó ở bộ phận bảo hành sửa chữa. Còn con a Hoa thì chịu chết không tìm đâu ra nổi một việc làm . Nó có xin đi làm bán hàng cũng chả ma nào thuê vi cái vấn đề nhan sắc có hạn. Mịa thời buổi sinh viên mới tốt nghiệp ra trường thiếu việc làm nhiều như rươi , chúng nó tuyển bán hàng cũng tuyền chọn hàng có nhan có sắc diễm lệ chứ xấu gái thì còn lâu á! Nghe đâu cả Phồng nó bảo cố gắng chạy việc cho nó vào làm khối nhà nước , nó có ông chú ông bác làm chức nầy chức nọ trong một cái ban bệ gì gì đó xin việc cho , lão biểu chỉ mất tiền quà cáp thôi, khoảng vài chục củ xiền ông cụ là mọi việc đâu vào đấy. Xem ra con đường công việc và nhân duyên của hai đứa còn nhiều gian nan trắc trở lắm.
Dòng đời cứ như nước chảy mây trôi . Ngày lại ngày cứ nối đuôi nhau qua đi một cách hờ hững.Hôm qua nhành hoa còn rực rỡ lung linh một màu tím khát khao hôm nay đã úa tàn lặng lẽ.Một ngày cuối tuần rảnh rỗi Người đang thả hồn theo tiếng nhạc của Marradi , bạn thân người tận tít bên âu châu xa xôi , thì thằng cả Phồng nó điện . Nó biểu em mới trở thành Hugo bác à! Người ngạc nhiên thảng thốt, sao mầy lại hóa thành Hugo? Mầy là kĩ sư điện tử viễn thông cơ mà. Nó biểu , nó chán cái cảnh tháo đít điện thoại bẻ sim lắm rồi, đường đường kĩ sư hai bằng đại học mà nhục nhục là , bế tắc không có lối thoát , may thay có một tay họ hàng nó bầy đường đi nước bước cho , chậy vào làm hugo công cán nghe đâu ông bà bô phải chi ra chí ít cũng tầm hai trăm củ xiền ông cụ chứ chả chơi.Người biểu đầu tư lớn thế mầy đã tính toán chưa ? Sự lựa chọn của mầy anh tôn trọng , sướng hay khổ về sau là do mầy tự chuốc lấy nhé.Sai lầm một cái là tai hại cả đời đấy. Nó gật gù . Người biểu , thế chuyện mầy với con a Hoa thế nào rồi ? Nó biểu con a Hoa vẫn đang chờ việc , khi nào ổn định công việc thì sẽ cưới . Người gật gù.
Ngày nghỉ lễ Người được nghỉ khăn gói về nhà mấy hôm. Chậy xe về đến cửa nhà lão ốc thì thấy thằng cả Phồng mặc đồng phục Hugo chạy xe chở đằng sau một con bé rõ xinh cũng mặc đồng phục ấy cười toe toét với Người rồi phóng mất tiêu. Người hỏi mẹ nó rứa là răng? Mẹ nó cười giả lả biểu đấy người yêu của nó đấy anh à? Người trợn tròn mắt vì ngạc nhiên. Té ra câu chuyện nó như thế nầy, sau khi thành Hugo nó được phân công công tác tận tít xứ Tuyên xa xôi rất, lên trên đó tự dưng nó lại trở lên nổi bật giữa đám Hugo lìu tìu con cháu toàn phường ăn hại vì có những hai cái bằng đại học . Đội trưởng của đám quý nó rất vì nó cao to đẹp trai, phong độ , bằng cấp ngon lành . Lão có đứa con gái đang tuổi cập kê vừa mới cho vào học trường đào tạo Hugo năm đầu . Em này khá xinh , cao ráo , trắng trẻo .Vừa gặp ẻm cả Phồng đã chết đứ đừ như ruồi rơi vào li bia uống dở.Em ý thấy cả Phồng là cũng đem lòng thương mến vì chàng đẹp giai như tài tử Hàn quốc thế cơ mà các em gái nhỉ.Thế là hai đứa chúng nó yêu nhao .Tương lai sự nghiệp của cả Phồng hứa hẹn nhiều điều sán lạn.Người gật gù , thú vị nhể? Thế còn con a Hoa thì sao? Thằng Phồng tính bỏ nó hả ? Thị Hát thở dài , cô chú có muốn thế đâu , nhưng mà nhà con a Hoa theo đạo Thiên chúa mà anh biết đấy , thân đã là Hugo thì không được phép kết hôn với người theo bên đạo. Cô chú biểu nó bỏ đạo theo chồng mà nó và gia đình nhà nó đâu có chịu nghe!
Ô hô chuyện nhà cả Phồng li kì và tinh vi còn hơn cả tiểu thuyết âm mưu và tình yêu của thằng tai lông cha căng chú kiết nào đó đếch nhớ mà Người đã đọc hồi bé tý. Mịa đời cái lưỡi không xương ,lòng người thay trắng đổi đen cứ loạn xà ngầu chả biết thế nào mà lần.Cả Phồng dẫn người yêu ra mắt Người trong một tiệm ăn ven hồ , miệng nó cười mãn nguyện , mắt nó long lanh .Cô bé người yêu mới non nớt e thẹn như búp bê babie nép cạnh bên.Người mỉm cười thở dài chiêu anh diệu hờ hững trôi vào trong dạ dày đánh sượt.Nào mừng cho hạnh phúc đôi uyên ương , cạn nhế!
Kết thúc chầu diệu mềnh màng mềnh màng , cả bọn kéo nhau ra về. Ra đến cửa tình cờ gặp a Hoa đến quán cùng chúng bạn. Cả Phồng một thoáng sững sờ , khẽ nhíu mày nhìn a Hoa rồi nó ôm eo người yêu thản nhiên đi ngang qua như chưa hề quen biết . Mịa cảnh tượng nầy y chang như mấy phim tình cảm sến của Tầu hay Hàn vậy. Con a Hoa lặng lẽ cúi đầu . Người dám cá với tất cả là sẽ có một giọt nước mắt từ từ rơi xuống đất . Trong veo.
Chúng nó kéo nhau bỏ đi hết, bỏ lại Người một mình . Tự dưng thấy lòng buồi nguồi rất.
Ngoài trời gió vẫn thổi vần vũ xào xạc từng cánh lá.
Anh sẽ cưới em chứ ?
...............
Hãy mang em đến ngày mai !

1 comment:

  1. đọc bài này tự nhiên lại thấy cay cay mắt lạ !

    ReplyDelete